Lyrics

Mâm cơm đầy, tự do trong tầm tay Tiếng nói của đất mẹ, mạch nguồn của ngày Anh, anh bùng cháy, cháy trong niềm tin Cùng ngọn lửa hồng, ta sưởi ấm tình thân Anh, anh bùng cháy, dẫn lối bình minh Tiếng cười vang cao, đói nghèo không còn chỗ dung Hãy im lặng Nhìn cơm trắng, lòng ta càng bùng cháy Em, em thích thú, đong đầy cảm xúc Qua bao thời gian, kỷ niệm xa xôi Em, em thích thú, hãy dẫn em đi Quá ngọt ngào, hỡi ngọt ngào Giữa đêm dài, ánh sáng đuốc hoài vọng Nhấm nháp từng hạt, giữa màn đêm sâu thẳm Anh, anh lặng lẽ, chỉ mong bình yên Khi bóng đêm vây hãm, ta giữ lấy hy vọng Em, em nhẹ nhàng, giữa sóng gió cuộc đời Ta tìm chút ấm, quên đi bầu trời u tối Giữ lấy hạt vàng, bó buộc trong tâm tưởng Nắm tay, vượt qua, giông tố của hoàng đồng Anh, anh vững vàng, đương đầu với bão tố Dù chính quyền rình rập, ta vẫn giữ màu cờ Em, em cao vút, ôm niềm vui bình dị Giữa áp bức, em mơ, một ngày tự do kì diệu Cơm trắng bay, mùi hương nơi ta ở Trong ách thống trị, cơm là bức tranh của mơ ước Anh, anh lạc quan, mơ về tự do Giữa cưỡng chế, anh mơ, màu sắc tương lai tươi sáng Em, em ca vang, tiếng hát mong ngày mới Dù áp bức, nụ cười em là nắng mai rạng rỡ Gạo trắng trời, nhẹ bay quên muộn phiền Nếp nhà êm ả, giấc mơ không biên giới Anh, anh vẫy vùng, chấp cánh trong gió Mong tình yêu gieo trên từng hạt bỏng Em, em thảnh thơi, tan chảy trong ngọt ngào Âm nhạc reo vui, điện tử đầy màu sắc Gạo trắng, ánh sao trên trời cao Mỗi hạt là một ước mơ, trong sáng và rạo rực Anh, anh vô tư, không sợ hãi trong đêm đen Chén cơm là ánh sáng, xua tan mọi ưu phiền Em, em rạng rỡ, cùng muối mặn của biển Gạo trắng với muối, cuộc sống bỗng chốc huyền diệu Gạo trắng phơi phới, cơn gió cuốn đi nỗi lo Những hạt bạc tiên tri, làn da của em mịn như mo Trong mắt anh, gặp lúa vàng cân đối Cuộc sống đơn sơ, nhưng đôi môi em ngọt ngào rót mật Hãy quên đi nỗi đau, quên cảnh đói nghèo xiết bao Khi cơm trắng nóng hổi, mọi phiền muộn tự khắc tan vào